Thursday, November 4, 2010

lạ lắm

Nhà này có cái huông lạ lắm. Cứ mỗi đêm trước ngày đứa con trai đi chơi xa với bạn , nó phải khóc một chút, cũng vì vài điều tui tủi trong lòng.

Rồi cũng chỉ mong tới ngày được ba mẹ bắt tay chứ không phải xoa đầu. 

Monday, October 18, 2010

con sâu bướm


Tôi như một con sâu bướm chờ tới cái ngày phá tung cái lớp kén của nó để ra mà bay nhảy, mà tự hào với cuộc đời. Một ngày nọ tôi quyết định sẽ làm điều đó, phá tung cái lớp kén này ra. Tôi làm việc đó khá dễ dàng. Tôi cũng dang cánh ra mà bay nhảy, mà tự hào với cuộc đời. Rồi tôi thấy những người khác, những con sâu bướm cũng đã ra khỏi kén và chứng tỏ bản thân mình....

Tôi nhìn họ một lúc lâu , đủ lâu để có thề  thấy những gì họ làm. Rồi tôi lặng lẽ chui lại vào cái kén của mình và cần mẫn những công việc thường ngày, lòng không quên nghĩ rằng sẽ tới một lúc nào đó, tôi sẽ lại bước ra và cảm thấy tự hào thật sự.

Có lẽ bạn có cánh thôi vẫn chưa đủ. Bạn phải học cách bay làm sao cho khiêm tốn nhất.




Wednesday, September 29, 2010

Argumentative Essay ngoài lề.

"Học Argumentative Essay không phải để em tăng kỹ năng writing mà là để em biết nhìn mọi khía cạnh của một vấn đề. Em nói đúng thì sẽ có người nói sai. Và ranh giới của nó thì rất mong manh."
Agnes Obel - Philharmonic :
Album yêu thích của mình trong những lúc thế này
Download here 
(thanks to Alex Dang)


Tôi không dám nghĩ nhiều về cái đúng và cái sai. Tôi sợ những gì tôi phải trả vì dám lùng sục để tìm ra chân lý trong đó. Tôi chỉ đủ tôn trọng để không lên án quá gay gắt bất kỳ lối sống nào. Vì "tôi" trong những cuộc sống đó bằng Zero, và họ trong thế giới của tôi cũng vậy. Đôi khi tôi sợ khi nhắc tới "tính cá nhân" , "individual" hay những gì liên quan tới nó. Cuộc sống càng phát triển thì lối sống cá nhân cũng phân biệt rõ ràng. Kể cả bố mẹ mình ngày xưa đều gật đầu trước một nồi khoai nóng thì giờ bố lại thích ăn măng trong khi mẹ chỉ mê mỗi cà. Mẹ bảo con trai mặc đồ rách đi học nhìn giống khùng thì bố lại bảo trời ơi ngày xưa tui cũng như thế có sao đâu. Đó chỉ là những chuyện có thể xí xoá được, bông đùa được. Tất nhiên cũng sẽ có chuyện vô cùng nghiêm túc liên quan tới sự đúng sai , và nó đều làm cả bố và mẹ buồn lòng. Con đứng ngoài nhìn vào khối tranh luận "đúng sai" đó mà chẳng biết làm gì ngoài việc mong cho nó đừng làm người ta xa cách nhau quá. 


Đi qua rất nhiều cuộc đời, những tưởng mình có thể ở lại với họ nhưng cuối cùng cũng phải chào tạm biệt (thậm chí không kịp nói lời chào) vì những sự "đúng sai" mà không thể lời một lời hai mà nói cho nhau hiểu được. Mà có thể cũng chẳng có ai hiểu được. Vậy là một số lại vùi đầu vào đi tìm cái gọi là chân lý cho những điều đó. Và hàng ngày tôi vẫn thấy họ ngụp lặn trong cái biển khơi bao la với hàng trăm dòng nước cùng đẩy họ về những câu trả lời khác nhau. Đi tìm cái chân lý  mang tên "hoàn toàn" là một thử thách rất dài.


Tôi biết sẽ có người chẳng hiểu tôi đang viết gì. Thậm chí tôi cũng không hiểu điều đó. Nó quá xa lạ với cuộc sống của tôi. Tôi đã thử nửa ngày đi tìm nó, đi tìm cái đúng và cái sai. Hẳn nhiên tôi thất bại nhưng hoàn toàn không muốn dấn thân lần nữa. Có lẽ chấp nhận sống trong mơ hồ lại là một điều "hoàn toàn đúng" , đối với tôi.


Và tôi mong mình là người cuối cùng trên cõi đời này đặt sự quan tâm vào chuyện đi tìm cái đúng và cái sai. Vì cho tới lúc đó tôi vẫn sẽ còn ngơ ngác về cuộc sống này, vẫn sẽ còn hứng thú khám phá tới tận cái chân trời này, và vẫn sẽ còn yêu lắm cái cuộc đời này. 


Chỉ ngày mai thôi, và hành trình ngắn ngủi này của tôi sẽ chấm dứt dang dở. Tôi lại thức dậy, ăn sáng cùng gia đình, đi học trễ, nghe một bài nhạc mới trên đường tới trường và bắt đầu viết tiếp cái "đúng" và cái "sai" của riêng tôi, riêng cuộc sống này của tôi thôi.


Sài Gòn cuối tháng 9.
Mew.

Friday, September 24, 2010

the morning bee

I don't know whether it has the word "morning bee". I've just thought about that this morning when taking our housemaid to the hospital for caring our grandmom, who is going to be renal aid by using hemodialysis machine (since i knew renal aid really hurt your body, my grandmom became a hero)....


My favorite book these days : Essential Of Psychology.
Sounds poetic and dramatic, but i do believe in "morning bee" when seeing my mother wakes up at 5 in the morning then 1 hour later our breakfast is ready,hotty and spicy. Everymorning when i go outside, there's a flow of "morning bee" in their vehicles, helmets that makes me become a morning bee too with my head looking straight forward and couldn't be able to look back , full of regret like i always did before.


Therefore, everyone is a morning bee when they know how to wake up early, set the breakfast perfectly, iron their husband's shirt, wear him tie, kiss him goodbye and fly for work like a kite. Am i too  much dramatic again or full of optimis again ?


Okey, enough for a morning bee. Now i'm coming for a morning pee. lol.

Friday, September 17, 2010

bé tập viết blogspot

Bé nghĩ là bé nên viết bằng tiếng Anh cho nó universal. But actually bé rất ngu dốt writing skill , đã vậy còn nghỉ tiếp writing 5 chiều nay nữa. Teacher Yến sẽ nghiền bé ra, marinate bé như người ta ướp thịt bò xông khói (không biết thịt bò xông khói có ướp không ? ).

Bé tạm dừng vài dòng văn chương bằng một câu cảm thán về blogspot bé mới loé sáng ra

"Oh holly God blogspot is a lighting spot that is soooo hot like a Thai hotpot."

Tương lai nhà thơ của bé thật xán lạn. 
(Again : XÁN LẠN - correct . SÁNG LẠNG or XÁNG LẠN or any other kinds : incorrect

Bé thích blogspot rồi. Bé hứa sẽ chăm viết tiếng anh để không phụ lòng khoa Ngoại Ngữ và các bạn đã điểm danh nghỉ học dùm bé trong suốt 3 năm qua. 

Bé viết nhảm vậy để coi bố cục có đẹp không thôi. Mấy bạn có thương bé hôn