"Học Argumentative Essay không phải để em tăng kỹ năng writing mà là để em biết nhìn mọi khía cạnh của một vấn đề. Em nói đúng thì sẽ có người nói sai. Và ranh giới của nó thì rất mong manh."
Agnes Obel - Philharmonic : Album yêu thích của mình trong những lúc thế này Download here (thanks to Alex Dang) |
Đi qua rất nhiều cuộc đời, những tưởng mình có thể ở lại với họ nhưng cuối cùng cũng phải chào tạm biệt (thậm chí không kịp nói lời chào) vì những sự "đúng sai" mà không thể lời một lời hai mà nói cho nhau hiểu được. Mà có thể cũng chẳng có ai hiểu được. Vậy là một số lại vùi đầu vào đi tìm cái gọi là chân lý cho những điều đó. Và hàng ngày tôi vẫn thấy họ ngụp lặn trong cái biển khơi bao la với hàng trăm dòng nước cùng đẩy họ về những câu trả lời khác nhau. Đi tìm cái chân lý mang tên "hoàn toàn" là một thử thách rất dài.
Tôi biết sẽ có người chẳng hiểu tôi đang viết gì. Thậm chí tôi cũng không hiểu điều đó. Nó quá xa lạ với cuộc sống của tôi. Tôi đã thử nửa ngày đi tìm nó, đi tìm cái đúng và cái sai. Hẳn nhiên tôi thất bại nhưng hoàn toàn không muốn dấn thân lần nữa. Có lẽ chấp nhận sống trong mơ hồ lại là một điều "hoàn toàn đúng" , đối với tôi.
Và tôi mong mình là người cuối cùng trên cõi đời này đặt sự quan tâm vào chuyện đi tìm cái đúng và cái sai. Vì cho tới lúc đó tôi vẫn sẽ còn ngơ ngác về cuộc sống này, vẫn sẽ còn hứng thú khám phá tới tận cái chân trời này, và vẫn sẽ còn yêu lắm cái cuộc đời này.
Chỉ ngày mai thôi, và hành trình ngắn ngủi này của tôi sẽ chấm dứt dang dở. Tôi lại thức dậy, ăn sáng cùng gia đình, đi học trễ, nghe một bài nhạc mới trên đường tới trường và bắt đầu viết tiếp cái "đúng" và cái "sai" của riêng tôi, riêng cuộc sống này của tôi thôi.
Sài Gòn cuối tháng 9.
Mew.