Monday, June 27, 2011

Mùa hè hai không một một

Viết Blogspot giống như lên núi đứng giữa trời cao mà tổ chức liveshow nhảy múa inh ỏi vậy đó. Ma nó thèm coi. Cảm thấy chỗ này quá là heo hút. Dù vậy nó cũng có cái hay là không phải múa đẹp, không phải hát hay. Nhiều khi cứ hát đại đại múa đại đại , là chính mình , là con điên con khùng mà không phải quan tâm ai nghĩ gì ai đánh giá gì.

Giờ đã là mùa hè của Sài Gòn, ẩm ướt, rất ẩm ướt. 2 tháng qua thay đổi nhiều quá, kể cả cân nặng và những mối quan hệ. Sâu sắc hơn, gần nhau hơn, xa nhau hơn, đau khổ hơn, tủi hờn hơn. Đủ thứ cảm xúc như một đĩa sushi màu sắc linh đình...

Nhớ Sushi ở Tokyo Deli với chị và những ngày bình yên dạo trước. Bình yên nhưng cô đơn lắm. Giờ thì không bình yên mà cũng cô đơn. Đời ba trợn ba trạo dễ sợ. Nhưng cũng phải yêu và yêu nồng nhiệt là đằng khác. Nhiều khi đổ hết nước mắt khóc cho đã xong, nằm xuống ngủ ngay vì quá mệt mỏi. Sáng hôm sau thức dậy con mắt thâm quầng, nhìn mình trong gương rồi một thoáng mỉm cười : "hề, vậy có nghĩa là mình vẫn còn đang sống, một cuộc sống thực sự".

Và một cuộc sống thực sự thì giống như con mắt thâm quầng lên vậy đó.

Tuesday, February 22, 2011

Viết trước lúc mộng mơ

Bây giờ đang có một cốc trà sữa nóng và đậm đà. Mọi thứ trở nên dịu lại và khá bình yên. Cảm xúc của một nhà thơ như một đôi cách kiêu sa bây giờ đã gập lại và co mình vào giấc ngủ êm dịu. Bây giờ từng chữ một viết ra đều thẳng thớm và chân phương như vừa được là, được gấp. 


Thời gian riêng cho bản thân chỉ đơn giản là được đi tắm hơi lâu một chút, được ngồi nghe thứ nhạc mình thích, uống thứ nước mình ưa và mắt cứ chập chờn lim dim như sẽ gục xuống bàn máy và ngủ khò lúc nào không hay.


Không gian ở đây lúc nào cũng ấm áp và im lặng. Dạo này đã biết nghe thêm Ludovico Einaudi ngoài Yiruma ra. Nhạc của Yiruma như một câu chuyện không có lời thoại. Còn nhạc của Einaudi như một con quay , quay mãi quanh quỹ đạo của nó. Giống như sự mê mải nào đó trong lòng Châu Âu, trong lòng nước Ý hay Paris. 


Đi trên đường thích nghe nhạc của Einaudi hơn. Vì có cảm giác như đang đi tìm một cái gì đó cứ mải miết mải miết.


Để rồi về nhà lại thích nghe Yiruma hơn. Như một dấu chấm đẹp thiệc đẹp cho cuộc tìm kiếm đó.


Mỗi ngày luôn là một cuộc tìm kiếm niềm vui rất háo hức. 

*Now playing : Love -Yiruma.




Tuesday, January 11, 2011

Chưa thấy mùa xuân đâu

Chỉ thấy ốm nằm một chỗ.
Thà ốm tong ốm teo, ốm gầy ốm yếu thì còn thích :(
Đằng này ốm chóng mặt nhức đầu sổ mũi . Áh áh áh.
Còn 3 ngày nữa thi xong. Kỳ này được nghỉ Tết cả tháng
Sẽ ở nhà học ngoan. Ai rủ đi chơi mới đi.
Và đọc sách ngoan. Chừng nào má kiu đọc mới đọc
Mà má giống như có mắt thần
Sách nào chưa đọc má đều biết cả
Nên không thể qua mắt má được
Mỗi khi xin tiền mua sách má lại bảo "Sách chưa đọc xong mua làm gì"
Thật ra cả tủ sách chưa đọc cuốn nào cả nên má mới biết :|
Tại sao ? Tại sao cô gái này lại lười biếng đến thế. Trời ơi
Mùa xuân cũng lười biếng chưa chịu ghé đây. 
Chàng trai ốm cũng đang lười biếng học thi
Chỉ muốn nằm và trôi như một đám mây
Không phải đi thi
Không phải suy nghĩ
Và trôi thẳng tới mùa xuân chỉ còn khoảng 2 tuần rưỡi nữa
Chỉ còn 2 tuần rưỡi nữa
Sẽ ở nhà và học ngoan, đọc sách ngoan.
.
Và bùm, hết ốm :P
.
Thơ tự do rất tự tại của Lee Mew