Monday, June 27, 2011

Mùa hè hai không một một

Viết Blogspot giống như lên núi đứng giữa trời cao mà tổ chức liveshow nhảy múa inh ỏi vậy đó. Ma nó thèm coi. Cảm thấy chỗ này quá là heo hút. Dù vậy nó cũng có cái hay là không phải múa đẹp, không phải hát hay. Nhiều khi cứ hát đại đại múa đại đại , là chính mình , là con điên con khùng mà không phải quan tâm ai nghĩ gì ai đánh giá gì.

Giờ đã là mùa hè của Sài Gòn, ẩm ướt, rất ẩm ướt. 2 tháng qua thay đổi nhiều quá, kể cả cân nặng và những mối quan hệ. Sâu sắc hơn, gần nhau hơn, xa nhau hơn, đau khổ hơn, tủi hờn hơn. Đủ thứ cảm xúc như một đĩa sushi màu sắc linh đình...

Nhớ Sushi ở Tokyo Deli với chị và những ngày bình yên dạo trước. Bình yên nhưng cô đơn lắm. Giờ thì không bình yên mà cũng cô đơn. Đời ba trợn ba trạo dễ sợ. Nhưng cũng phải yêu và yêu nồng nhiệt là đằng khác. Nhiều khi đổ hết nước mắt khóc cho đã xong, nằm xuống ngủ ngay vì quá mệt mỏi. Sáng hôm sau thức dậy con mắt thâm quầng, nhìn mình trong gương rồi một thoáng mỉm cười : "hề, vậy có nghĩa là mình vẫn còn đang sống, một cuộc sống thực sự".

Và một cuộc sống thực sự thì giống như con mắt thâm quầng lên vậy đó.

3 comments:

  1. đời ba trợn ba trạo vậy đó... :-<

    ReplyDelete
  2. Viết Blogspot giống như lên núi đứng giữa trời cao mà tổ chức liveshow nhảy múa inh ỏi --> i'm dancing on the next mountain.

    con mắt thâm quầng thi di kiem ice ve ma` dap len, ko co' ice lay ice cream cung duoc :)

    ReplyDelete